Lịch sử Virginals

Cũng giống như harpsichord, đàn virginals có nguồn gốc từ các psaltery thời kỳ Trung cổ, có thể là trong thế kỷ 15, khi một bàn phím được ghép vào đàn. Từ này được đề cập đến đầu tiên trong Paulus Paulirinus, "Tractatus de musica" của Prague (1413-1471), viết vào khoảng 1460. Ông viết: Đàn virginals là một nhạc cụ có hình dạng giống clavichord, với dây kim loại tạo ra âm sắc giống clavicembalo. Nó có 32 dây, phát âm bằng cách đập các ngón tay lên phím bấm, tạo ra các nốt với khoảng cách nửa cung. Nó được gọi là virginals, vì nó có âm thanh giống như một trinh nữ: nhẹ nhàng và yên tĩnh. OED ghi nhận đàn được nói đến bằng tiếng Anh lần đầu năm 1530, khi vua Henry VIII mua năm nhạc cụ này. Virginals cổ điển được đặt hoặc trên đùi, nhưng chủ yếu đặt trên bàn[5], nhưng sau đó gần như tất cả các đàn virginals đều có chân riêng.

Thời hoàng kim của virginals là nửa sau của thế kỷ 16 đến cuối thế kỷ 17. Đến thời kỳ baroque cực thịnh nó bị spinet làm lu mờ ở Anh còn ở Đức nó được clavichord thay thế.